VŨNG TÀU TRONG NỖI NHỚ
Rời Nha Trang trong niềm riêng gửi lại
Đêm trải dài phố biển gió và mưa
Anh chưa thể đưa em thăm quê mới
Bởi dặm đường xuôi ngược cách xa nhau
Ở nơi đó trời mây non nước
Đất Vũng Tàu có Bãi Trước, Bãi Sau
Núi Bạch Dinh, Vua đề thơ “Sầu tây bể cấp”
Phật đài cao tâm phổ độ chúng sinh
Nét dịu hiền soi gương lòng Đức Mẹ
Thánh thiện đời sứ nở rộ mùa hoa
Biển ngàn xanh chập chùng con sóng vỗ
Tàu thả neo cập bến tận muôn phương
Dài thiên lý ông cha thời mở cõi
Để biển trời lồng lộng dáng Việt Nam
Dang tay đón người về Vũng Tàu-Bà Rịa
Xanh ngời xanh mặc sức gió biển khơi
Nụ hôn trẻ những cung đường uốn lượn
Giọng quê hương ấm áp kẻ xa nhà
Bình minh đến biển reo vui ngày mới
Nắng hồng lên thành phố những công trình
Trong tất cả chút tình riêng ray rứt
Xa em rồi ngày gặp phía trời xa.
Trại Sáng tác Vũng Tàu, 4/3012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét