Thứ Năm, 24 tháng 5, 2012

Thơ: NHỚ SÔNG XA

         NHỚ SÔNG XA

“Chừ anh đi mô?”
Lời người con gái hỏi bạn trai
Tôi xa xứ ban đầu sao nghe lạ
Nhưng rồi giọng nói hóa thân quen

Quê em bên sông Vu Gia
Có hoàng hôn nhuộm vàng bờ bãi
Chuyến đò chiều đưa khách muộn màng qua
Đất bên sông cũng mùa ngô lúa
Vạt dâu non tươi tốt mượt mà
Nhắc một thuở đông vui nghề tơ lụa
Về Vu Gia câu hát Quảng quê em

Chuyện em kể đang còn dang dở
Chừ tìm đâu ai kể cho nghe?
Mấy bến nước Vu Gia đành lỡ hẹn
Để người về mang nỗi nhớ sông xa
                                    
                            Đà Nẵng,  hè 2007
       

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét